THIỀN SƯ TRUNG HOA – TẬP MỘT
HT. Thích Thanh Từ – Soạn Dịch
TV Chơn Không – 1972
| Mục lục sách |
11. THIỀN SƯ ĐẠO NGỘ
Thiên Hoàng Tự – (747 – 806)
[Đạo Ngộ có hai vị đồng thời đồng xứ, một vị ở chùa Thiên Hoàng đệ tử Thạch Đầu, một vị ở chùa Thiên Vương đệ tử Mã Tổ. Truyền Đăng Lục chép một vị là sai.]
Sư họ Trương, quê ở Đông Dương, Vụ Châu. Lúc bé, Sư dung nghi thù đặc, không học mà biết. Năm mười bốn tuổi, Sư xin cha mẹ xuất gia, cha mẹ không cho, Sư thệ bớt ăn bớt uống, mỗi ngày ăn một bữa, dần dần thân thể tiều tụy. Cha mẹ bất đắc dĩ hứa cho Sư xuất gia.
Sư xuất gia với Đạo Đức ở Minh Châu. Năm hai mươi lăm tuổi, Sư đến chùa Trúc Lâm ở Hoàng Châu thọ giới cụ túc. Sư tinh tấn tu hành giới luật trang nghiêm. Ban đêm, Sư thường ra gò mả ngồi thiền, không kể gió mưa, chẳng chút sợ sệt.
Sau, Sư đến Cảnh Sơn yết kiến Thiền sư Quốc Nhất, nhận được tâm pháp, ở lại đây hầu năm năm. Niên hiệu Đại Lịch (766 T.L.), Sư đến Chung Lăng yết kiến Mã Tổ, chỉ được ấn định lại những chỗ hiểu trước, không có pháp gì khác. Sư dừng lại đây hai năm.
Sư lại đến yết kiến Thạch Đầu. Đến Thạch Đầu, Sư hỏi:
– Lìa định tuệ lấy pháp gì dạy người?
Thạch Đầu đáp:- Ta trong ấy không có nô tỳ, lìa cái gì?
– Thế nào rõ được?
– Ngươi chụp được hư không chăng?
– Thế ấy tức chẳng từ ngày nay đi.
– Chưa biết bao giờ ngươi từ bên này đến?
– Đạo Ngộ chẳng phải người bên này.
– Ta đã biết trước chỗ ngươi đến.
– Sao Thầy lấy tang vật vu khống người?
– Thân ngươi hiện tại.
– Tuy nhiên như thế, cứu kính làm sao chỉ dạy người sau?
– Ngươi nói ai là người sau?
Sư nhân đây đốn ngộ, đối với lời dạy của hai vị thầy trước tâm còn sở đắc, nơi đây sạch hết dấu vết.
*
Về sau Sư đến Kinh Châu ở núi Sài Tử Đương Dương, học chúng theo học rất đông. Dân chúng trong đô thành nghe danh lũ lượt kéo đến tham vấn. Trong đô thành có chùa Thiên Hoàng là nơi danh lam, bị hỏa hoạn hư sập, thầy trụ trì là Linh Giám tìm cách xây cất lại. Linh Giám ước rằng: “Nếu được Thiền sư Đạo Ngộ về làm Hóa chủ ở đây là phước lớn của ta.” Lúc nửa đêm, Linh Giám đến cầu thỉnh Sư, Sư hoan hỉ nhận chịu. Từ đây về sau, Sư dựng trụ ở chùa Thiên Hoàng.
Có Bùi Công đến cúi đầu hỏi pháp, Sư trọn không đưa đón. Bùi Công càng kính trọng. Đối với khách, Sư không phân biệt sang hèn đều ngồi chào họ.
Có vị Tăng hỏi:- Thế nào là nói huyền diệu?
Sư đáp:- Chớ bảo ta hiểu Phật pháp.
– Nỡ để học nhân đeo nghi mãi sao?
– Sao chẳng hỏi Lão tăng?
– Hỏi rồi.
– Đi! Không phải chỗ ngươi ngụ.
Đời Đường niên hiệu Nguyên Hòa (806 T.L.) tháng tư, Sư có chút bệnh bảo đệ tử báo trước ngày tịch. Đến ngày cuối tháng, chúng họp nhau đến thăm bệnh Sư. Bỗng nhiên, Sư gọi: Điển tọa! Điển tọa lại gần, Sư bảo:
– Hội chăng?
Điển tọa thưa:
– Chẳng hội.
Sư cầm chiếc gối ném xuống đất, rồi từ biệt chúng thị tịch. Sư thọ sáu mươi tuổi, ba mươi lăm tuổi hạ.
| Mục lục sách | Trang sau |